Mục tiêu sau buổi 2 của mình đã rõ ràng hơn, mục tiêu ngắn trong tuần là quan sát và chăm sóc con, mục tiêu lớn là kết nối cùng con !
Chị Thu Hà thân mến!
Thật nhanh hết 1 tuần và e thì đang tràn đầy thứ muốn chia sẻ với chị. Mục tiêu của chúng ta trong tuần này là tiếp tục quan sát xen kẽ chăm sóc con, trùng hợp là tuần này mẹ e về quê, c dâu e cũng có việc nên nhà chỉ có 3 người ^^.
Ngày đầu tiên con bé ngủ dậy không thấy bà nó bắt đều mếu máo, mẹ giải thích bà về quê mấy hôm bà sẽ lên, nó vẫn mếu máo nhưng một lúc rồi chấp nhận điều đó. Trong đầu em bắt đầu nghĩ đến việc đánh răng và thay bỉm ( lúc đó khá là lo sợ nó bầy nhầy), 1001 cách e nghĩ ra thì e thử cách đầu tiên trước là rủ nó cùng làm: ” Mẹ đợi siêu nhân dậy mãi để cùng đánh răng đấy nhé, răng mẹ ngứa quá rồi đây này” Không biết có phép màu nào không hay do e thật sự tỉnh thức vào nó mà nó đồng ý luôn =)) Việc đánh răng đã thực hiện vô cùng nhẹ nhàng, được nước lấn tới e rủ nó thay quần, ngủ cả đêm mẹ cũng cần thay quần áo cho mới mẻ, và nhắc nó có thể tự thay bỉm đc k hay cần mẹ giúp, chả hiểu sao nó tự xé bỉm và mang vất vào thùng rác liền tay. Xuất phát điểm của 1 ngày đã khá suôn sẻ vui vẻ, em lấy đồ ăn và cùng ngồi ăn sáng. Rồi nó lại mượn bút của em để tô màu, tô màu cả buổi rất chăm chỉ, em ngồi đọc sách bên cạnh và tl những câu hỏi nó đưa ra. Ngày hôm ấy đã diễn ra thật vui như vậy. Hôm sau và hôm sau nữa em vẫn dùng cách cũ, và đến hôm nay đó đã là một thói quen được lặp đi lặp lại khiến việc đánh răng và thay bỉm đã thực sự nhẹ nhàng. Thế nhưng ngoài những niềm vui tuyệt vời ấy thì em bé của em vẫn là không chịu thay đồ, tắm xong nhất định mặc lại chiếc áo siêu nhân dài tay nóng bức. Lý do cho việc đó con có giải thích là ” siêu nhân thì phải mặc áo dài tay chứ”. Khá là khó khăn để thay cho con chiếc khác nhưng nó luôn chực ở máy giặt để đợi chiếc áo kia khô ^^. Trong suốt những ngày đó em luôn nhớ điều chị nói về sự tin tưởng, tạo dựng niềm tin nơi con rằng mẹ là người chăm sóc và bảo vệ mình giống như bà và bác nhưng hơn thế mẹ luôn ở cạnh mình. Em bắt đầu truy về gốc giống như thầy giáo chiêm tinh của em đã dạy, mọi vấn đề luôn có gốc và biết gốc là gì để hiểu và thay đổi. Hoá ra trước giờ em bị đóng vai ác =)) Một loại vai trò trong gia đình gọi là ” phải có người cho nó sợ, nói nó còn nghe”, nhìn lại thì nói nó hông có nghe mà chỉ làm nó uốn éo bác và bà hơn. Sau 2 tuần không còn đóng vai ác trong các câu doạ của mn trong nhà như là ” con không thay bỉm bác gọi mẹ ra xử lý”…, em không còn cảm giác mình làm không tốt nữa chị ạ. Ngay khi đang gõ những dòng này gửi chị, em bé của em nhăn nhở bên cạnh hỏi ” mẹ đang làm việc à mẹ” rồi quanh quẩn ngó nghiêng, cảm giác nó không còn sợ bị mẹ ném sau cửa để mẹ làm việc nữa.
Hoá ra đồng hành là như vậy, em giống như đứa trẻ háo hức đến ngày chia sẻ với chị về 1 tuần qua của mình với một niềm tin chị luôn sẵn sàng nghe những điều ấy, vui thì cùng vui và buồn thì cùng nhau giải quyết ^^
No Comments